Nhóm dịch: Bánh Bao
Mọi người nhặt được rất nhiều bát đũa, đĩa và chai lọ.
Thu hoạch được nhiều nhất là Tảo Tảo.
Nhìn ống bút, bút máy, đèn bàn và đèn pin đặt trên bàn, Đường Tảo Tảo cười không ngậm miệng lại được.
“Mẹ, em gái Tảo Tảo may mắn quá đi, mấy thứ này con còn không tìm được, mẹ phải biết con cũng tới cửa hàng tạp hóa tìm hồi lâu.”
Nghe thấy con trai thứ hai nói thế, Thôi Tú Vinh sờ sờ đầu Tảo Tảo.
Trong lòng lại đang cân nhắc, từ khi cô gả đến thôn này đã nghe nói núi Lạc Đà có một đạo cô rất lợi hại, nhưng đạo cô nhận nuôi một ôn thần hung sát.
Ôn thần kia, chỉ cần dính vào người sẽ mang đến vận rủi cho người ta.
Nhưng bây giờ xem ra, Tảo Tảo đâu phải là ôn thần, mà đúng là ngôi sao may mắn ấy! Tuy rằng Thôi Tú Vinh không nói gì, nhưng người ở đây gần như đều biết chuyện Tảo Tảo là ôn thần.
Đường Hưng Quốc nhịn không được trừng em trai thứ một cái, đúng là nồi nào úp vung nấy.
Đường Hưng Nghiệp ngượng ngùng sờ ót, cúi đầu không nói lời nào.
Tảo Tảo thấy biểu cảm của mọi người, cô nghĩ đến kim trang sức mình nhặt được, không biết có nên nói hay không.
Suy nghĩ hồi lâu, Tảo Tảo mới lắp bắp nói một câu.
“Thím, con... con có chuyện muốn nói với mọi người, nhưng, nhưng bà phải có mặt.”
Mọi người nghe thấy nhất định phải có bà nội ở đây, vậy chắc chắn là chuyện lớn rồi!
Vì thế, cậu ba Đường Hưng Lợi vội vàng mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601126/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.