Liên Bang Thủ Đô Tinh, Kỷ gia.
Omega nho nhỏ ngồi dựa đầu lên giường, trên mặt xuất hiện vết ửng đỏ, con ngươi hổ phách nhìn chằm chằm người đang bận rộn ở mép giường.
Bác sĩ Dương cầm viên thuốc hướng tới đứa bé: “Lan Lan, há miệng ra nào.”
Bé con nghe lời há miệng, uống lên khẩu nước ấm đem bọc vỏ bọc đường thuốc viên ùng ục một ngụm nuốt đi xuống.
“Lan Lan thật ngoan.” Bác sĩ Dương cười tủm tỉm khích lệ, sau đó dán miếng hạ sốt lên trán bé, “Còn chổ nào không thoải mái không?”
Kỷ Âm Lan lắc đầu, giơ tay chạm vào miếng dán hạ sốt trên trán, ngạc nhiên: “Lạnh lạnh!”
Bác sĩ Dương cười nói: “Lạnh lạnh rất thoải mái.”
Đồ vật mới lạ làm bé con tò mò, Kỷ Âm Lan yêu thích không buông tay mà sờ tới sờ lui, nghĩ nghĩ nói: “Giống kem.”
Bác sĩ Dương cười xoa xoa tóc màu hạt dẻ của tiểu Omega, ngay cả quản gia Chu một bên vẫn luôn cau mày sầu lo nhìn Kỷ Âm Lan, lúc này trong mắt cũng xẹt qua ý cười.
Kỷ Âm Lan mắt trông mong nhìn Chu quản gia: “Ông Chu ơi, Lan Lan muốn ăn kem.”
Chu quản gia: “Chờ hết bệnh rồi, Chu gia gia sẽ dẫn bé Lan đi ăn kem.”
Bé con giơ tay hoan hô: “Được ạ! Lan Lan muốn ăn vị quả đào!”
Còn tinh thần ăn uống, điều này thực sự làm Chu quản gia nhẹ nhõm thở dài một hơi.
thân thể bé Lan vẫn luôn đều tốt, từ khi sinh ra tới nay dường như không sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-cua-be-con-omega/2759285/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.