Kiều Chấn Quốc tùy tiện đâm đao lần nữa: “Cô không có tay hả? Cũng không phải là đứa nhỏ ba tuổi, gỡ xương cá mà còn muốn người ta giúp, cô thật là hài hước!”Vạn Xuân Cúc: “! ”Vạn Xuân Cúc thật sự là tức muốn no bụng!Vốn muốn học theo cha mẹ để thể hiện tình cảm một chút, chưa từng người đàn ông Kiều Chấn Quốc hỏng hét không hiểu chút phong tình nào cả, thật sự tức chết bà ta mà!Vạn Xuân Cúc biến tức giận thành muốn ăn, lấy hết phân nửa thịt cá vào trong chén của mình.
Vẫn là đồ ăn ngon, vĩnh viễn không phụ lòng của bà ta.
Ai ngờ ngay sau đó, bà ta “a” một tiếng, bộ mặt dữ tợn.
Kiều Chấn Quốc vô cùng không kiên nhẫn: “Cô sao vậy hả?” Ăn cơm tối mà cũng nhiều việc như vậy?Vạn Xuân Cúc dùng tay vuốt cổ họng của mình, khó khăn nuốt nước miếng: “Tôi bị mắc xương cá!”Sau đó náo loạn một hồi, vì để nuốt xương cá xuống, bà ta phải uống nửa bình giấm, uống tới răng bà ta muốn chua luôn, nhưng xương cá này vẫn không chịu xuống.
Cuối cùng bà ta phải nuốt liên tiếp hai cái bánh bao lớn, suýt chút nữa là nghẹn chết mình, khó khăn lắm mới nuốt cái xương cá xuống, nhưng yết hầu vẫn bị thương, tiếp đó vài ngày đều phải húp cháo.
Bà ta bị xương đâm gần chết tới nơi, hết lần tới lần khác Kiều Chấn Quốc lại không quan tâm tới bà ta, đũa không rời bàn, ăn vui vẻ hơn bất kỳ ai!Đây là người xui xẻo gì không biết, Vạn Xuân Cúc cảm thấy toàn thế giới đều đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-cam-ly-o-thap-nien-70/4511547/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.