Cô ta cũng không dám vỡ lở ra, lúc ấy nhiều người thấy cô ta dẫm lên phân và nước tiểu như vậy, nếu vỡ lở ra, cô ta rất khó vãn hồi, mấu chốt cô ta càng sợ ầm ĩ đến tai bà nội.
Phương Tiểu Quyên vừa tức vừa đau lòng: “Con thật là quá thiện lương mới có thể để con nhỏ sao chổi kia cưỡi lên đầu! Con yên tâm, hai ngày nay mẹ nhất định nghĩ biện pháp đuổi nó ra khỏi nhà!”Nếu là trước kia, Tiểu Kiều nhất định rất vui vẻ nghe như thế, nhưng sau khi nhìn thấy Vương Hâm Sinh, ý nghĩ cô ta thay đổi.
Hiện tại cô ta phải làm không phải đuổi Đại Kiều ra khỏi nhà, mà là nghĩ biện pháp thuyết phục mẹ mình ly hôn, còn để mẹ cô ta cấu kết với Vương Hâm Sinh, chờ ly hôn rồi thì để cha cô ta lại cho Đại Kiều!Bản thân nói lắp, lại thêm một người cha bại liệt, cô ta cũng không tin đời này Đại Kiều còn có cơ hội xoay người!Nghĩ đến đây, cô ta ngẩng đầu, nháy con mắt hơi nước sương mù: “Mẹ, nếu chị bị đuổi đi, việc nhà kia ai làm? Lúc đầu con cũng có thể hỗ trợ, có điều thân thể con quá kém, nếu không vẫn là để con làm đi, cũng không thể bắt mẹ vừa xuống ruộng vừa làm tất cả việc nhà, còn phải chăm sóc cha, như vậy mẹ quá mệt mỏi.
”Cô ta hơi nghiêng đầu, bộ dáng ngây thơ trong sáng nhìn qua vừa ngoan vừa quan tâm.
Phương Tiểu Quyên ngây ngẩn cả người.
Bà ta thật đúng là không nghiêm túc nghĩ tới vấn đề này!Giặt quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-cam-ly-o-thap-nien-70/4511537/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.