"Chết rồi! Em để quên điện thoại ở nhà, anh chờ em xíu nha"
"Chết rồi! Mai em phải ở lại học thêm không về với anh được rồi, xin lỗi anh!"
"Chết rồi! Tự nhiên em thèm uống trà sữa quá à, mà khuya rồi... mua cho em nha gấu!"
"Chết rồi!..." Chưa kịp nói xong thì anh mặt sắt đen sì, chặn miệng tôi lại:
"Sau này bỏ hai chữ 'chết rồi' cho tôi! Em chết rồi thì tôi sống với ai?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-ngot-tinh-van/2033039/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.