Edit: Blanche
Lúc về đến nhà, Bạch Dạ Thần gọi điện thoại cho Hứa Phượng Lâm, “Hôm nay làm vằn thắn, khi anh về nhớ mua thêm dấm chua, trong nhà không có.”
Hứa Phượng Lâm vừa lái xe một bên đáp: “Được rồi, em đừng động thủ, để về nhà anh làm.”
Bạch Dạ Thần cười mắng hắn dông dài, rồi cúp điện thoại.
Không tốn nhiều công phu, Hứa Phượng Lâm vừa về đến nhà, hắn liền tự mình cán bột bánh, trộn nhân bánh, còn cố ý là thành hai vị.
Hứa Phượng Lâm một người tại nhà bếp leng keng cạch cạch bận việc, Bạch Dạ Thần mọt sách kia an vị nhìn hắn làm, thình thoảng cũng vào ra tay.
Cắt hai củ hành, bóc hai nhánh tỏi. Ngược lại Hứa Phượng Lâm không nỡ để cậu chạm vào đồ làm bếp, nếu chẳng may bị sứt mẻ sẽ khiến bản thân đau lòng.
Hai người thỉnh thoảng tâm sự chuyện công ty, còn có ít chuyện thượng vàng hạ cám trong nhà.
Bạch Dạ Thần nhàn rỗi không có việc gì, liến rất thích đi trêu chọc người khác, đặc biệt những năm nay bị Hứa Phượng Lâm tạo thành thói quen đến không ra hình thù gì.
Cậu lặng lẽ đi tới, từ phía sau ôm lấy Hứa Phượng Lâm, đem bàn tay tiến vào trong quần.
Đem cái kia nắm vào trong tay, xoa nhẹ mấy lần hắn đã cương, Hứa Phượng Lâm không chịu được cậu trêu chọc, nhanh chóng bị xoay mòng mòng.
“Em đừng, trên tay anh còn có bột đấy, sẽ cọ lên người em.”
Bạch Dạ Thần thuận thế chạy tới lồng ngực của hắn, ở trước mặt hắn ngồi chồm hỗm xuống, ngước đầu mở miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-ngan-doan-trich-nhat-ky-moi-tinh-dau/200995/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.