“Con xem con một chút, làm sao đem mình gieo vạ thành như vậy?” Nói xong đánh vai Hứa Phượng Lâm, “Con không biết làm cho thằng bé ăn ngon chút sao?”
“Dì, dì đừng trách anh ấy, là gần đây con bận rộn công việc, đem thân thể làm hỏng.”
Hứa Phượng Lâm uy xong cháo, lau miệng cho cậu, nói với mẹ: “Mẹ, mẹ tới, con cùng mẹ nói chút chuyện.”
Hắn mang mẹ đi ra ngoài, hai người chọn một hành lang ít khách, “Mẹ, hai con ở cùng một chỗ.”
Hứa mẹ nhìn con trai, trả lời một câu: “Ồ.”
Lần này đổi thành Hứa Phượng Lâm kinh ngạc, “Mẹ, con là cùng với Thần Thần, ở cùng một chỗ, là loại sinh sống nói chuyện yêu đương.”
Hứa mẹ dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu hồi đáp: “Mẹ biết rồi, con không phải vừa mới nói sao?”
“Mẹ, mẹ không phản đối sao?”
“Phản đối cũng vô dụng đi? Hơn nữa mẹ biết lâu rồi.”
“Cái gì… Khi nào ạ?”
“Thời điểm hai đứa học năm hai đại học, thằng bé tới nhà chúng ta ăn tết, mẹ ra ngoài mua thức ăn quên mang ví tiền, trờ về lấy, thấy con ấn người ta trên giường thân. Nên mẹ vẫn hơi sợ, vẫn luôn lo lắng khi nào người ta tố cao con, chờ cha mẹ người ta đến tìm mẹ cho tới bây giờ. Giờ thấy Thần Thần là tự nguyện, vậy mẹ an tâm.”
Hứa Phượng Lâm bị nói đỏ mặt, hắn gãi đầu ấp úng không biết nói gì cho phải, “Mẹ, cảm ơn mẹ. Mẹ có thể ủng hộ chúng con, con thật sự cảm thấy may mắn.”
Hứa mẹ vung vung tay, “Con cho mẹ nguyện ý? Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-ngan-doan-trich-nhat-ky-moi-tinh-dau/1320618/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.