Khi Kiều Trăn Trăn nhìn thấy anh lắc đầu, cô thở phào nhẹ nhõm, vừa định nói thì nhìn thấy người đàn ông đầu trọc xanh mặt đang đứng trong quán, trong lòng cô có chút căng thẳng, cô nhanh chóng kéo Trì Thâm ra sau để bảo vệ cho anh.
Trì Thâm ngẩng đầu nhìn người đàn ông trong tiệm, trong mắt là màu đen không thể hòa tan.
Người đàn ông đầu trọc bắt gặp ánh mắt của anh ta và trong lòng không hiểu sao lại run lên, ông ta nghiến răng mắng một tiếng đứa súc vật, sau đó ông ta nói với khuôn mặt xám xit, “Tôi buổi chiều sẽ đi rút lại đơn bỏ học.”
Kiều Trăn Trăn cảnh giác nhìn ông ta, cũng không thể tin tưởng rằng ông ta thay đổi quyết định nhanh như vậy. Tần Tĩnh bảo vệ hai đứa nhỏ phía sau, bình tĩnh hỏi: “Ông có điều kiện gì?”
“Không có điều kiện gì cả, trực tiếp rút đơn thôi,” lão đầu hói bắt đầu nóng nảy, “nhưng tôi nói trước,cả học phí với sinh hoạt phí một xu tôi cũng không chi ra đâu. Cô muốn làm người tốt làm người xấu thì kệ mấy ngiời, tối nay tôi sẽ trở về quê, nó sống hay chết thì tôi cũng không quan tâm nữa “
” Ông cứ yên tâm, không cần ông quan tâm, từ bây giờ cho đến khi cậu ấy tốt nghiệp đại học, tôi sẽ chịu trách nhiệm. ” Tần Tĩnh không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.
Người đàn ông đầu trọc nhìn cô một cách hung dữ, sau đó chuyển ánh mắt về phía Trì Thâm, nghiến răng nghiến lợn nhắc nhở: “Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-menh-lao-dai-co-chap-yeu-toi/2545962/chuong-18.html