Bờ ao có dựng một căn phòng. Ả thị nữ mở cửa phòng ra nói :
- Cô nương! Tiểu tỳ đã dẫn Triệu tướng công tới đó.
Một thanh âm trong như suối ngọc từ trong phòng vọng ra :
- Dẫn gã vào đây.
Triệu Tử Nguyên nghĩ thầm :
- “Đây là chốn khuê phòng của tiểu thư nhà người ta, mình vào há chẳng đường đột lắm ư?”
Nhưng đứng trước tình thế không từ chối được, chàng đành liều cất bước tiến vào.
Trong phòng trải thảm rất êm, bước chân lên thật là dễ chịu. Cách trần thiết nơi đây được nghiên cứu rất tỷ mỷ, lại thoang thoảng có mùi hương đưa vào mũi.
Trên giường chăn đệm xếp đặt cực kỳ tề chỉnh. Yên Lăng Thanh ngồi ở cạnh giường, dường như nàng mới tỉnh dậy, tóc rối thoa nghiêng chưa kịp trang điểm, nhưng kiểu này cũng có chỗ khiến cho người thấy phải rung động tâm thần.
Triệu Tử Nguyên vừa ngó thấy nghi dung cực kỳ hấp dẫn, chàng không dám nhìn thẳng, từ từ đưa thị tuyến ra phía khác.
Yên Lăng Thanh tươi cười hỏi :
- Đêm qua ngươi ngủ ngon chứ?
Triệu Tử Nguyên ngơ ngác hỏi lại :
- Cô nương cho kêu tại hạ tới đây để hỏi câu này ư?
Nguyên chàng có tật giật mình, chỉ sợ đối phương đã phát giác ra hành tung đêm qua của chàng. Đứng trước cặp mắt sắc bén của Yên Lăng Thanh, chàng phải hết sức giấu diếm thái độ mỏi mệt không để lộ ra ngoài.
Yên Lăng Thanh thủng thẳng đáp :
- Dĩ nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-kiem-thu/1983323/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.