Nàng nói tới đây bất giác lộ vẻ thành khẩn.
Triệu Tử Nguyên nghĩ thầm trong bụng :
- “Về chuyện thần bí thì ta chỉ muốn nghe ngóng những điều cơ mật ở trong bảo mà người ngoài chưa một ai hay. Cô hỏi ta điều này mới thật khó trả lời.”
Yên Lăng Thanh lại hạ thấp giọng xuống nói tiếp :
- Ngươi cứ nói thật với ta... Ta hứa là không tiết lộ cùng ai...
Triệu Tử Nguyên nghe nàng tựa hồ không phải quá đa nghi, mà giọng nói thành khẩn tuyệt vô ác ý, chàng không nỡ để nàng phải bực mình. Tuy nhiên chàng chẳng thể nào hiểu được vì lẽ gì nàng bỏ tính lấn át, hạ thấp giọng ăn nói ôn hòa. Bất giác chàng tự nhủ :
- “Tính nết đàn bà con gái thật là kỳ, mình khó mà lần ra được tâm tình biến hóa của họ. Võ Băng Hàm và Yên Lăng Thanh đều thế cả.”
Rồi chàng đáp :
- Cô nương thật quá đa nghi! Tại hạ làm gì có điều bí mật không thể nói với cô được?
Yên Lăng Thanh nổi cơn tức giận, mặt đỏ bừng lên, nhưng hễ nàng nhìn đến nụ cười của Triệu Tử Nguyên là lại không nổi nóng được nữa. Sau nàng giậm chân lướt qua mặt chàng rồi băng băng bỏ đi.
Triệu Tử Nguyên trông bóng sau lưng nàng ngơ ngẩn xuất thần.
Yên Lăng Thanh đang đi trên hàng lang thì gặp Yên Định Viễn, nàng lật đật tiến lại hỏi :
- Gia gia! Vừa rồi gia gia đi đâu vậy?
Yên Định Viễn đáp :
- Ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-kiem-thu/1983317/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.