Triệu Tử Nguyên liếc mắt nhìn bốn cái rương gỗ mầu đen rồi thu mục quang về tự nghĩ :
- “Lạ thiệt! Sao lòng ta cảm thấy hồi hộp không yên. Chẳng lẽ mấy cái rương đen kia lại chứa đựng những sự vật thần bí kinh người?”
Cố Thiên Võ hạ thấp giọng xuống hỏi chàng :
- Bốn cái rương gỗ đen kia đựng những gì vậy?
Triệu Tử Nguyên lắc đầu đáp :
- Tiểu đệ cũng không biết. Phải chăng Cố huynh cảm thấy có chuyện nhiêu khê trong mấy cái rương này?
Cố Thiên Võ khẽ nói :
- Tiểu đệ cảm giác bốn cái rương gỗ đó rất đáng...
Gã còn đang giở một câu, bỗng một cơn gió to thổi đến khiến cành cây rít lên ào ào, bất giác gã dừng lại không nói nữa.
Hai người ngững đầu trông chiều trời thấy mây kéo đen nghịt, trăng sao lu mờ. Vũ trụ một mầu ảm đạm như đè nặng xuống khiến hai người cảm thấy khó thở. Bầu Trời đen tối bên ngoài cùng bốn cái rương gỗ sơn đen trong nhà làm cho bầu không khí tăng thêm vẻ thần bí khủng khiếp.
Triệu Tử Nguyên khẽ nói :
- Chiều trời sắp có sự biến đổi.
Chàng giơ tay ra ngoài thềm thấy lòng bàn tay mát rượi. Những hạt mưa lớn đã bắt đầu rớt xuống. May ở chỗ ngôi chùa này có mái hiên chênh chếch nên hai người đứng ở dưới thềm không đến nỗi bị nước mưa làm cho ướt sũng.
Sét nổ vang trời, chớp giật nhoang nhoáng. Cảnh vật chợt sáng chợt tối.
Trời mưa như trút nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-kiem-thu/1983304/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.