Nàng áo trắng cứ nhắm cốc đạo phía trước mà tiến vào.
Nàng cứ đi mãi, bỗng thấy con đường bị tắt nghẽn và nàng đang được bên bờ một hố thẳm và ở phía bên kia loang loáng có bóng người.
Nàng ngắm nhìn địa thế lẩm bẩm :
- Thật là hiểm nguy.
Vì hai bên là hai ngọn núi cao vút. Bắc ngang qua hai ngọn núi này bằng mỗi chiếc cầu khỉ, lắc lư trong thật nguy hiểm, phía dưới là hố sâu hơn trăm trượng. Đứng trên nhìn xuống thấy tăm tăm mịt mù, chỉ có những cao thủ võ lâm lỗi lạc vận nhãn quang mới có thể nhìn thấy đáy được.
Nơi đây đá dựng san sát, nhọn hoắc nhu những lưỡi dao lưỡi búa chĩa lên trời. Nếu kẻ nào xấu mạng rơi xuống đều phải tan xương nát thịt.
Chẳng những thế mà thôi, còn bao nhiêu hổ, báo, sư tử, mãng xà đang há miệng chờ mồi, ai thấy không kinh hồn khiếp vía.
Nàng áo trắng nhất định vào tận sào huyệt của bọn này, nên dù có nguy hiểm đến thế nào cũng không lui bước.
Nàng áo trắng quan sát địa thế một lần nữa rồi bước lên cầu khỉ để qua phía bên kia.
Bỗng nhiên...
Có bốn con chim chúng to tướng, to một cách lạ thường, không biết từ đâu bay tới, lăng xả về phía nàng áo trắng xếp cánh chụp tới.
Dưới ánh trăng đêm, nhưng loài cú nhìn thật sắc bén và tấn công thật kịch liệt và có phương pháp như một cao thủ võ lâm vậy.
Nàng áo trắng lẩm bẩm :
- Quái điểu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-hon-tuyet-cung/3070443/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.