Cô phục vụ trẻ có lẽ là sinh viên làm theo giờ đến hỏi Hà Thanh códùng thêm đồ uống hay bánh tráng miệng không nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu. Ngoài trời tuyết đã ngừng, đâu đó dưới ô cửa sổ trang trí của quán cà phê vọng lên tiếng cười nói lanh lảnh trẻ con cùng nhiều âm thanhhuyên náo khác. Cái loa trên tường không còn phát ra những giai điệuđinh đoong vui vẻ mà chuyển sang bản hòa tấu nào đó rất quen, nhóm bạntrẻ sôi nổi bàn bên không rõ đã rời đi từ lúc nào, cả góc quán ấm màuvàng từ bóng đèn giả cổ chỉ còn dăm ba người chăm chú đọc sách cùng càphê nguội ngắt.
Hà Thanh đặt chiếc thìa nhỏvào trong tách khuấy nhẹ, không chú ý đến chất nước nâu dậy mùi sớm đãbị làm cho nổi cả bọt trắng, tiếp tục miên man nhớ về miền kí ức đã mất.
Những gì đã xảy ra… có lẽ khởi nguồn từ cái ngày lễ hội đó.
Vân Nha thả mái tóc ngang vai đã được uốn thành từng búp nhỏ quanh cần cổtrắng ngần, gương mặt trang điểm nhẹ màu phấn hồng cùng chiếc váy đỏ hai lớp đơn giản nhưng không kém phần nổi bật giữa đám con gái trong lớp.Cô đã hẹn Hà Thanh tại chỗ này, nhưng sao tiết mục biểu diễn trôi quaphân nửa mà anh vẫn chưa đến?
- Ra chỗ mấy chàng cầu thủ không Vân Nha? Họ cứ nhìn chúng ta suốt từ nãy đến giờ.
- Không đâu, mình có hẹn rồi… _ Vân Nha cầm ly rượu trái cây nhấp môi rồi xua tay từ chối.
- Là anh chàng Hà Thanh chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-duyen/3138786/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.