Trăng đêm nay sáng quá, sáng đến gaingười. Vết chân chúng tôi để lại trên mặt đất in rõ mồn một, kéo dàinham nhở xới tung từng đám lá mục. Dưới tán cây, ánh trăng hơi chếchsang góc làm rộ lên một màu đỏ nhờ nhợ, cây ven đường bị thứ chất lỏngtừ chúng tôi nhuộm đẫm. Tôi đưa tay đỡ lấy cậu ấy, cố gắng dùng toàn bộsinh lực còn sót lại trong cơ thể kéo cả hai cùng di chuyển. Thân thểnặng trịch, từng thớ cơ gào thét, đầu óc xoay vòng…
Không được dừng lại…
Chỉ còn một chút nữa thôi…
--10 giờ tối, --
----------------------***----------------------
Đêm xuống, phố bắt đầu lên đèn. Từng chiếc lồng giấy nhỏ xinh bọc quanhkhung gỗ đỏ lắc lư nhè nhẹ, tỏa ra ánh sáng dịu mát. Con đường lát đámấp mô khúc khuỷu lượn quanh kéo theo nguồn sáng trên cao trải khắp ngôi làng, nhìn từ xa mờ ảo giữa cảnh hoang vắng của thiên nhiên.
Trong nhà trọ nhỏ phía cuối đường.
Những căn phòng cũ kĩ ẩm mốc đong đầy bụi bặm và mạng nhện, tại đây cũng nhưnhiều nơi nghỉ chân khác trong làng, vốn đóng cửa then cài trong im lặng không biết từ lúc nào đã đón thêm một vị khách.
Người mới đến ngoại hình cân đối, gương mặt cương nghị, nhìn liếc qua cũng có thể đoán là khách vãng lai từ xa đến, tuy nhiên không hiểu vì lí do gìmà lúc này anh ta có vẻ chật vật, tóc và gương mặt cùng quần áo trênngười hơi lấm lem.
-Xin hỏi đây có phải nhàtrọ không ạ? Liệu có còn phòng trống nào cho cháu ở lại mấy ngày… _Người thanh niên nói một hơi, giọng có phần gấp gáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-duyen/141088/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.