Mới một câu đã xoa dịu lệ quỷ Bình Bình đang lên cơn, còn ai khác ngoài người trong lòng cô ta chứ?! Vương Bành Phái căm tức, cảm thấy bất công vô cùng, hắn ta nghĩ muốn hói đầu mà còn chưa giải đề xong, thế mà một thằng nhãi ẻo lả như Bính Cửu vừa dỗ mấy câu đã khiến Bình Bình bình tâm trở lại.
Ai nhịn nổi chuyện như thế cơ chứ? Hơn nữa Vương Bành Phái thấy thời điểm thằng nhãi này tỉnh dậy sao mà khéo quá, nhằm ngay lúc Vương Bành Phái đang định siêu độ tiễn vong lệ quỷ. Giờ thì hay rồi, nguy cơ đã được giải trừ, nhóm du khách cũng tỉnh lại, Vương Bành Phái đành chửi thầm nhét đạo cụ vô túi, lạnh mặt nhìn Bính Cửu diễn trò.
Vệ Tuân là đàn ông mà chẳng hề xấu hổ khi được lệ quỷ Bình Bình bế kiểu công chúa, cậu còn sờ mặt Bình Bình làm đầu ngón tay dính máu, dịu dàng hiếm thấy:
“Cô bé ngoan, đừng khóc.”
Thật ra Vệ Tuân đã thức dậy từ lúc du khách bị cuốn vào ký ức của Bình Bình, nhưng cậu vẫn nằm im hòa mình vào dòng ký ức đó. Vệ Tuân cũng chưa nhận được lời nhắc nhiệm vụ đã hoàn thành, chắc do nhiệm vụ yêu cầu cậu ngăn chặn con Cáo Bay đặc biệt nở ra hoặc giết chết nó, nhưng hiện vẫn còn hai nhịp tim trong lồng ngực cậu, có điều tàn hồn của A Long trong cơ thể đối phương đã bị nuốt chửng, còn ý thức của cáo con vẫn đang say ngủ trong đó.
Chắc khách sạn cần thời gian phán xét, Vệ Tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-lich-vo-han/2432197/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.