Cuồng phong nổi lên, đất rung núi chuyển, xiềng xích ngưng tụ từ oán niệm đỏ sậm lần lượt gãy lìa nhưng không rời ra, mà hóa thành oán khí nặng nề vây quanh lệ quỷ Bình Bình!
“Aaaaa!!”
Tiếng gào chói tai sắc bén của lệ quỷ đập vào màng nhĩ, khiến đầu óc Miêu Phương Phỉ trống rỗng muốn nổ tung, ý thức như trở về hư vô. Đến khi một sức mạnh đưa cô rời xa tâm lốc xoáy, Miêu Phương Phỉ mới tạm bình phục nhưng đã sức cùng lực kiệt, đầu óc quay cuồng không thể kiểm soát bản thân.
“Đừng vào đó.”
Vương Bành Phái cảnh báo khi đưa Miêu Phương Phỉ ra ngoài, sau đó quay lại tâm cơn lốc oán niệm. Hàng ngàn con Cáo Bay xác sống bay lượn như quạ trong ngày tận thế che lấp đất trời, cuối cùng rơi xuống núi rừng bao la như trận mưa tên, cặp mắt đỏ ngầu mở to trong bóng tối, ánh nhìn lạnh buốt sâu thẳm phóng tới từ khắp bốn phương tám hướng, lạnh lẽo dính nhớp như giòi trong xương khiến người ta dựng tóc gáy.
“Má, tệ thật.”
Vương Bành Phái đã đến rất gần tâm lốc xoáy, nhưng không cách nào chạm tới Bính Cửu, hiếm khi hắn ta nghiêm túc thế này, khuôn mặt béo ú biến dạng vì bị gió thổi.
“Khủng khiếp cỡ đó mà hành trình mới gì, không lẽ…”
Vương Bành Phái không cam lòng, nhưng cũng hiểu từ khi bắt đầu hành trình mới, toàn bộ điểm tham quan đã được khách sạn bảo vệ, chẳng mấy chốc khách sạn sẽ bắt đầu loại trừ du khách khỏi điểm tham quan, trừ Bính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-lich-vo-han/2432191/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.