Ngày hôm sau, ba người lại lên đường, Cưu Ma Trí mượn cớ ly khai Mộ Dung Phục, bức Đoàn Dự viết kiếm phổ Lục Mạch Thần Kiếm ra. Ai ngờ Đoàn Dự không chịu, Cưu Ma Trí sau nhiều lần nhẹ nhàng nói chuyện, rốt cục lộ ra mặt thật, một chưởng chụp lên bả vai Đoàn Dự, lại bị hắn dùng Bắc Minh Thần Công hút đi không ít nội lực, Cưu Ma Trí vô cùng tức giận, hỏi hắn có phải đã dùng Hóa Công Đại Pháp của Tinh Tú phái hay không, Đoàn Dự nghĩ người này tâm thuật bất chính, cũng không trả lời. Đang hết sức ép hỏi, Mộ Dung Phục trở về, Cưu Ma Trí đành phải nhẫn khí từ bỏ.
Ba người lên đường đi về hướng đông, sau nửa tháng trôi qua, rốt cục cũng tới thành Tô Châu. Sau khi vào thành, Cưu Ma Trí liền nhường đường cho Mộ Dung Phục đi trước, còn mình giữ Đoàn Dự ở phía sau. Ba người mới vừa đi tới bờ Thái Hồ, chỉ thấy trên mặt hồ có một chiếc thuyền lượn tới, một cô gái mặc lục y tay chèo thuyền, miệng lanh lảnh ngâm xướng Giang Nam.
Đoàn Dự vừa thấy đã biết người nọ là A Bích, quay đầu nhìn Mộ Dung Phục, chỉ thấy y tự tiếu phi tiếu, con ngươi đen như mực nhộn nhạo, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ba người chờ một lát, A Bích chèo thuyền tới gần, nhìn Cưu Ma Trí ở trước mắt, lại nhìn sang Đoàn Dự, cuối cùng khi ánh mắt dừng trên người Mộ Dung Phục, đôi mắt bỗng nhiên vui sướng, đang muốn mở miệng, Mộ Dung Phục từng bước tiến lên cầm kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-dich-ngac-mong-nhan-sinh/1533216/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.