Màn đêm từ từ buông xuống, chờ Kiều Phong và đệ tử Cái Bang đi vào giấc ngủ, Mộ Dung Phục mới ôm lấy Đoàn Dự nhẹ nhàng đặt xuống dưới tàng cây, từ trong ngực lấy ra một cái bình nhỏ rãi chút bột phấn quanh người hắn, sau đó y nâng kiếm tung người, nháy mắt đã vô tung vô ảnh.
Mộ Dung Phục vừa rời khỏi, Kiều Phong bỗng nhiên mở mắt. Tiến lên đứng cách một bước xem xét Đoàn Dự, thấy quanh hắn rãi một vòng bột trắng như ẩn như hiện, hiển nhiên là độc dược, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, nhất định là Mộc công tử có việc rời đi, lại lo lắng đám người mình, liền đem độc này rãi bốn phía tránh người khác tiếp cận Đoàn Dự.
Đang nghĩ vậy, vừa vặn thấy một con trùng nhỏ tiến vào bột phấn, nháy mắt thân mình run rẩy hai cái rồi cứng ngắc, trên lưng Kiều Phong toát ra một tầng mồ hôi.
Nếu không phải hắn không thể ngủ được, vừa vặn nhìn thấy động tác của y, hắn chắc cũng không biết được bên người tiểu huynh đệ Đoàn Dự này có tẩm kịch độc.
Trong trường hợp đó Kiều Phong chỉ có thể nghĩ rằng Mộ Dung Phục rất thương đệ đệ, không muốn hắn vô ý rơi vào tay kẻ xấu, cho nên hành động như vậy cũng có thể hiểu được, nhưng hắn không ngờ rằng Mộ Dung Phục lại có một toan tính khác.
Mộ Dung Phục từ nhỏ đã coi ‘phục quốc’ là nhiệm vụ của mình, chỉ cần có thể đạt được mong muốn trong lòng, đả kích ngấm ngầm hay công khai với y mà nói cũng không khác biệt. Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-du-dich-ngac-mong-nhan-sinh/1533204/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.