Ngày họ gặp nhau lần đầu là ngày bà ngoại cô, người thân duy nhất trên đời này của cô, rời khỏi thế gian. Cái khoảnh khắc bà cô dùng toàn bộ sức lực đẩy cô vào ven đường, dùng thân chắn chiếc ô tô tải kia thay cho cô, cả đời cô không bao giờ quên, là nỗi ám ảnh theo cô suốt đời. Anh chỉ là một người qua đường, nhưng lại tận tâm giúp cô lo an táng, lo hậu sự cho bà. Cô rất cảm kích, anh như chiếc phao cứu sinh trong lúc cô sắp chết đuối.
Định mệnh sắp đặt cho cả hai nên vợ nên chồng chỉ với ba lần gặp mặt. Lần đầu khi gặp tai nạn, lần thứ hai khi chôn cất bà cô, và lần thứ ba, anh nói, ' Em không còn gì cả, vậy có muốn theo tôi không?'
Nói cô lấy thân báo đáp cũng được, trèo cao cũng tốt, cô nguyện ý. Đám cưới chóng vánh diễn ra, ngoài mấy người bạn bè của anh, thêm mẹ anh, thì không còn ai khác, đến cả ba anh đang diễn tập ở nước ngoài cũng không kịp về. Gia đình anh hầu hết là quan chức cao cấp trong quân đội và chính phủ, anh hiện đang là tham mưu trưởng, còn cô, làm tài vụ cho một công ty gia đình quy mô nhỏ. Nhờ sự chóng vánh đó mà rất ít người biết cô trèo cao, cũng nhờ sự chóng vánh đó mà mẹ chồng vô cùng ghét cô, bà cho rằng cô dở thủ đoạn với anh, cô không xứng với anh.
Sau khi kết hôn với cô, anh được nghỉ phép hai tháng, vì là quân nhân, hơn nữa đơn vị của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-be/38630/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.