“Kẻ nào giả thần giả quỷ?!” Tả Cảnh Niên quát, rút kiếm ra khỏi vỏ. Kiếm quang phóng ra như sấm đánh đêm mưa, dưới cương khí kích động, đem những âm thanh quỷ quái kia thoáng chốc bay biến.
Từ sau khi Ấn Vân Mặc bị bắt, chỉ thời gian mấy ngày ngắn ngủi, hắn đã khám phá được đỉnh cao của võ học – lấy khí ngự kiếm, ẩn ẩn nhìn thấy một kiếm phá vạn pháp trên con đường tu đạo.
Một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, trước mặt hóa thành bóng người. Chính là một thân đạo bào tuyết trắng Bắc Đẩu giáo chủ Tô chân nhân. Hắn ánh mắt phức tạp mà nhìn chằm chằm Ấn Vân Mặc, trong ánh mắt vừa có dư âm sợ hãi, lại tràn đầy oán hận chất chứa. Một lát sau hắn lộ ra một nụ cười quyến rũ, mười phần ác ý: “Lục hoàng tử, a không, bây giờ là Lục hoàng thúc, mười lăm năm trong địa lao có tốt không? Chịu lạnh lẽo đói khát có sảng khoái không? Xà trùng chuột bọ có cắn người không?”
Ấn Vân Mặc thản nhiên nói: “Tốt hay không dù sao đều đã đi qua. Ngược lại ngươi, lại còn dám xuất hiện ở trước mặt ta. Chẳng lẽ không biết cái thứ đầy tớ phản chủ cuối cùng gặt được cái gì a?”
Tô Ánh Phục phát ra tiếng cười: “Ngươi cho là hiện giờ ta còn sợ ngươi sao! Lúc trước ngươi thừa dịp huyết mạch của ta chưa thức tỉnh, lấy bẫy rập đem ta bắt giữ làm nô dịch. Vì để tự bảo vệ mình ta không thể không chịu đựng. Trước mắt ta đã thức tỉnh huyết mạch Thanh khâu, pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-tien/1462489/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.