“Dư tiểu thư nào?” Thường lão thái thái không nghĩ ra.
Tần Uyển nói: “Là Dư Mạn Lệ! Con gái của Dư Sơn.”
“Dư Sơn?” Thường lão thái thái bừng tỉnh hiểu ra: “Là ông ấy sao! Lúc trước hồi lão gia còn làm trong bộ quân chính, ông ấy nhận chức phó cục trưởng của sở hành chính, cũng thường lui tới trong phủ tìm lão gia chơi cờ!”
“Đúng là ông ấy.” Tần Uyển cười cười: “Bây giờ ông ấy đã là viện trưởng viện hành chính.”
Thường lão thái thái nghe thấy thế lại thất hồn lạc phách: “Nếu lão gia còn sống, nhất định còn ở phía trên ông ta.”
Tần Uyển không dám nói nhiều, qua một lúc lâu, mới nghe lão thái thái hỏi: “Bên đó nói gì với con?”
Cô trả lời: “Hai mẹ con bà ấy cũng rất nhiệt tình, lôi kéo mời con tới Hinh Nhã uống cà phê. Dư tiểu thư mới đi du học về, nói cho cùng là người đi nhiều biết nhiều, ngôn hành cử chỉ rất khéo léo.”
Thường lão thái thái không thích nghe điều này: “Nữ tử vô tài mới là đức, đã thấy nhiều việc đời…. Haizz!”
Tần Uyển nói: “Nghe Dư tiểu thư nói, lúc còn ở Anh quốc cũng đã từng nói chuyện yêu đương với nhị gia, có điều tính tình thiếu niên bốc đồng vấp phải hiểu lầm mà chia tay, bây giờ trong lòng rất hối hận. Con nghĩ nhị gia vẫn chưa tìm được người hợp ý, có phải cũng vì duyên cớ này hay không!”
Thường lão thái thái chân có chút mỏi, sai một hầu gái xoa bóp cho bà, lại hỏi: “Dư tiểu thư bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-son-chi-ben-vanh-toc-mai/2494107/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.