Editor: Mỹ Mạnh Mẽ
Dùng lời nói của Dung Lan Thiến Thiến miêu tả, Thường nha đầu mấy ngày nay, là tàn tạ triệt để.
Mệt mỏi nằm trên giường, đến phim kịnh dị mười năm trước cũng lôi ra xem, gần đây hai người họ nghe đủ loại âm thanh của quỷ nghe đến phát nôn rồi…
Nói xem nếu giống như Thường Tiếu miễn dịch với phim kịnh dị, vậy sau này nói yêu đương, sẽ ít đi bao nhiêu cơ hội thân mật ôm ôm ấp ấp cầu xin trấn an… = =
Ai, nghớ người thì phải chủ động liên lạc với người ta chứ, nhưng người thà để cho mình buồn bực đến chết, cũng không chịu chủ động gọi một cú điện thoại.
Chỉ là chủ mẫu đại nhân hai nhà huyên náo dữ dội như vậy, thật đúng là làm cho người ta bất ngờ, gió tanh mưa máu này, làm sao hai chữ “kinh khủng” có thể hình dung hết? Nhưng làm cho các cô bất mãn nhất là, cái tên mang theo Thường Tiếu chơi trò mất tích bí ẩn, ở phía sau chọc cái sọt lớn, vậy mà cũng mất tích bí ẩn rồi…
Thời tiết xem ra không tồi, sau dăm ba ngày dễ dàng tha thứ cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi như phế nhân của Thường Tiếu, Dung Lan cả giận, tay chống nạnh chỉ vào giường Thường Tiếu giận dữ mắng mỏ: “Nhìn bộ dạng con gấu của mi này! Tinh thần của mi đây? Nguyên khí của mi đây? Sức sống đây? Đã chạy đi đâu?”
Thường Tiếu ủ rũ cúi đầu thở dài, lại thở dài... “Cái này...” Âm thanh cô sâu kín, buồn bã vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-ngo-dong-no-ro/1985670/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.