Khí hậu sa mạc thật khó hiểu. Vừa mới là trăng sáng sao thưa, chỉ một lúc sau, gió lạnh đã nổi lên từng chập, những lá cờ cắm nài lều trại ào ào rung động, Uất Trì Ất Tăng nằm trên giường, nghe tiếng bụi đất từng đám từng đám bị cuốn trong cuồng phong hỗn loạn, không ngừng thốc lên nện xuống, đập vào nóc lều từng tiếng vang lộc cộc.
Vừa định khoác áo đi ra nài nhìn xem, bên nài lại nổi lên tiếng kèn báo hiệu không được ra nài. Gió thổi điên cuồng, lều trại lung lay cơ hồ có thể ngã đổ bất cứ lúc nào, nhưng chỉ chốc lát sau lại vững vàng đứng thẳng, dù gió nhà ngươi thổi đông tây nam bắc, tự ta vẫn sừng sững bất động.
Chàng nghe tiếng cát sỏi gõ vào cửa lều sắc lẹm, trong lòng yên lặng niệm Kinh Phật. Tấm lòng thành kính cầu nguyện vẫn không khiến sự tấn công của gió và cát chậm lại, ngược lại càng mãnh liệt hơn. Tiếng vang trên nóc lều ước chừng náo loạn cả một đêm, cùng tiếng ngựa hí, tiếng người ồn ào giao thoa cùng một chỗ, khiến đêm yên tĩnh trở nên náo động hẳn lên.
Hừng đông buổi sớm, cơn bão cát cuối cùng cũng lặng lại. Chàng cau mày ngủ, mệt nhọc ập xuống toàn bộ cơ thể. Khi tỉnh lại, mặt, đầu và cổ chàng đều là những hạt cát tinh mịn, người hầu bên cạnh lấy cho chàng một chậu nước để chàng rửa mặt, nước đục ngầu không thấy đáy.
Bên nài, tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, chàng vén mành ra nài, thấy binh sĩ quân Đường đang chỉ huy tù binh Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-man-da-la-cua-co-dau-xu-lau-lan/117792/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.