- Mười ba năm về trước -
“Chị hai, em cho chị cây kẹo nè.”
Bạch Khả Châu đưa cây kẹo mút vị cà phê ra trước mặt Bạch Ánh Linh, vui vẻ nói bên tai: “Em cố gắng dữ lắm mới lấy được vị cà phê cho chị đó. Chị mau cầm lấy đi.”
Bạch Ánh Linh quơ tay lau giọt nước mắt còn vương trên má, xoay lưng qua mỉm cười với cô “Cảm ơn thiên thần nhỏ của chị”. Cô cầm lấy cây kẹo từ tay Khả Châu, xoa xoa đầu thiên thần nhỏ như một lời khen thưởng cho sự đáng yêu quá mức này.
“Chị, sao chị lại khóc vậy?” - Khả Châu nhón chân, vươn tay tới lau giọt nước mắt ngay đuôi mắt cho cô. Cô bé nhìn giọt nước trong veo ngay trên ngón tay cái, mở to mắt nhìn Bạch Ánh Linh “Chị hai, chị không thích vị cà phê nữa hả? Chị đừng khóc, để ngày mai em sẽ lấy vị khác cho chị nha.”
“Chị thích vị cà phê mà, tại em gái của chị tặng cho chị nên mới khiến chị hai cảm động rớt nước mắt thôi.” - Bạch Ánh Linh nở nụ cười hiền dịu, nhéo nhẹ cái má hồng hồng, trắng trắng, núng nính như cái bánh bao của Bạch Khả Châu.
Cô bé cười toe toét “Vậy ngày mai em sẽ cố gắng chen chân lấy cho chị hai cây luôn.”
“Được.”
“Ánh Linh, mẹ có chuyện muốn nói với con.” - Bà Nguyệt Hoa mở cửa đi vào, ngồi kế bên cạnh cô. Bà nhìn cô một cái rồi quay sang dịu dàng vươn hai tay tới sờ má Khả Châu, nói: “Con ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-kim-cuong-tren-bau-troi-valencia/2729091/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.