Không nhiều lời cô ấy đẩy vai tên đó qua một bên, tiến đến bàn trống, phục vụ nam ở quán rượu Jo không mặc áo, chỉ đeo hai cái đai đen hai bên vai liên kết với cái quần bó cùng màu, để lộ ra thân hình săn chắc, sáu múi như múi sầu riêng rành rành ngay trong tầm mắt.
Lâm Khả Nguyệt order vài dĩa trái cây, với một chai rượu vang vàng, rồi dùng cặp mắt hình viên đạn liếc cảnh cáo mấy tên ngồi ở góc khác đang nhắm tới bàn của hai người.
“Ở đây có gì vui đâu sao mày dẫn tao tới đây làm chi?” - Cô ghé sát vào tai Khả Nguyệt, nói lớn.
Cô ấy nhếch mép, đáp lại: “Từ từ rồi mày sẽ thấy trò vui thôi.”
Vào quán bar chơi Bạch Khả Châu suy nghĩ mãi vẫn chẳng biết ở đây có gì thú vị mà ai cũng đổ xô tới đây, tiêu tiền một cách hoang phí. Cô ngồi thẳng lưng trên ghế, chầm chậm nhâm nhi trái cây trên dĩa, lâu lâu lấy can đảm nhấp môi miếng rượu vang vàng cho giống người ta.
Giữa dòng người lăn xả chỉ riêng có cô là khác biệt, chính vì điểm ngây thơ, thuần khiết này Bạch Khả Châu vô tình trở thành một con mồi ngon béo mỡ trong tầm ngắm của biết bao tên thợ săn lòng lang dạ thú.
Lâm Khả Nguyệt uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, từng tế bào máu nằm trong cơ thể bắt đầu ngấm rượu khiến cho cô ấy có cảm giác lâng lâng, muốn được ra ngoài kia nhảy nhót thỏa thích. Nhưng cô ấy vẫn còn giữ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-kim-cuong-tren-bau-troi-valencia/2729088/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.