Bạch Tước lôi cô về phòng, khoá chặt cửa phòng từ bên trong để mẹ cô - bà Lục Nguyệt Hoa không thể can thiệp vào vụ này. Hành động vừa rồi của Bạch Tước loạt vào mắt cô không sót một chi tiết nào khiến cho Bạch Khả Châu tức cười.
“Con không thấy mình sai hay sao mà còn cười?” - Ông quát lớn vào mặt cô.
Đứa con gái mà ông nâng niu, cưng chiều suốt mười mấy năm qua bây giờ lại làm ông quá thất vọng. Từ sau ngày cô chống lại mệnh lệnh cưới Hàn Nhất Vĩ trong mắt Bạch Tước cô đã chẳng còn là đứa con gái ngây thơ, luôn ngoan ngoãn nghe theo lời ông nói như năm nào nữa. Tượng đài cô tiểu thư quyền lực của Bạch gia, mang nét quý phái và vô cùng tài năng suất chúng không cô gái nào trên đời này có thể so bì kịp mà ông cố gắng xây dựng cho cô trong suốt khoảng 18 năm qua đã đổ vỡ tan tành.
Bạch Khả Châu lặng im nhìn ông, đang cố gắng tìm kiếm hình bóng người cha hiền lành lúc xưa. Vẫn là gương mặt đó, vẫn là khí chất sang trọng của một ông trùm kiến trúc, nhưng cốt lõi trong hình dáng y đúc đó đã không còn là người cha mà cô biết nữa rồi. Sự kính trọng 18 năm qua cô dành cho ông dần bị chính tay ông phá vỡ từng ngày, đến mức chẳng còn cơ hội hàn gắn lại được như xưa.
Bây giờ, dù cho đôi bên có nhìn nhau cả hàng giờ đồng hồ đi chăng nữa vẫn chỉ sót lại cảm giác ngàn dặm xa lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-kim-cuong-tren-bau-troi-valencia/2729068/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.