Càng chạy cả hai càng lạc sâu vào khu rừng, quang cảnh đìu hiu, vắng lặng bất giác tạo ra một luồn không khí rùng rợn khó tả.
Bạch Khả Châu cắn răng chịu đựng mươn theo lực kéo của Âu Thiếu Thượng, dồn hết toàn bộ sức lực vào đôi chân mà chạy. Chạy một lúc hắn mới chịu dừng lại để nghỉ ngơi lấy sức. Cô chống hai tay xuống đầu gối thở hồng hộc, chưa kịp bổ sung dưỡng khí đầy đủ thì hắn lại lôi cô theo tiếp tục màn chạy cật lực trốn thoát sự truy tìm của Hàn Nhất Vĩ.
*Đùng!!!*
Tiếng súng kinh hoàng gần sát bên tai, nhịp tim của Bạch Khả Châu dường như hẳn mất đi một nhịp. Cả hai đồng loạt dừng bước, cùng nhau xoay lưng ra đằng sau.
Hàn Nhất Vĩ từ từ tiến lên trên vài bước, di dời khẩu súng đen ngòm đầy nguy hiểm lại gần hai người.
“Hai người nghĩ rằng có thể thoát được khỏi tay tôi hay sao?!” Hàn Nhất Vĩ nhếch mép cười nhưng ý cười chẳng có, ánh mắt anh toát lên vẻ nguy hiểm nhìn thẳng vào Âu Thiếu Thượng “Thả người!”
Câu từ ngắn gọn, thanh âm nhẹ tênh nhưng nhìn vào đôi mắt của Hàn Nhất Vĩ ngay lúc này lại như một tên ác quỷ vừa từ dưới địa ngục tròi lên. Bạch Khả Châu lo sợ an nguy của Âu Thiếu Thượng nên lấy hết can đảm đứng chắn trước mặt hắn, trở thành điểm ngắm của khẩu súng.
“Bỏ súng xuống!!” Bạch Khả Châu quật cường ra lệnh cho Hàn Nhất Vĩ.
Trông thấy cô ra mặt chỉ vì muốn bảo vệ Âu Thiếu Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-kim-cuong-tren-bau-troi-valencia/2729019/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.