Kỳ nghỉ đông cũng nhanh chóng trôi qua nhưng thành phố A vẫn cứ lạnh lẽo. Trên đường mọi người đang hối hả đi làm, bắt đầu một ngày mới bận rộn.
Trong khoảng thời gian này, Bạch Tĩnh An vẫn đang lên ý tưởng, cậu cùng Điền Dương đến cửa hàng thú cưng làm việc. Tâm lý Điền Dương đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí có thể nhìn thấy ý cười trong đôi mắt y.
Bạch Tĩnh An cũng cảm thấy vui cho bạn mình, hai người bây giờ lại làm việc cùng nhau. Sau giờ tan tầm Ninh Dung Hứa và Nhiễm Mộ Húc thường đến gặp hai người, nhân tiện đưa người đi ăn tối.
Từ nhỏ Bạch Tĩnh An đã thích động vật nhỏ, cậu yêu thích rất nhiều loài. Vì vậy sau khi kết thúc công việc kia, Nhiễm Mộ Húc đã mua cho cậu một chú mèo nhỏ mà cậu yêu thích nhất.
Cũng vì cái này mà mỗi ngày trả lời video call, anh đều thấy cậu đang nghiện vuốt ve bé mèo, chuyện này khiến Nhiễm Mộ Húc cảm thấy trong lòng như bị chọc vào, ăn rất nhiều giấm chua, anh bất lực nghĩ, nếu cục cưng nhà anh thích mèo hơn mình thì phải làm sao đây?
Bạch Tĩnh An đắm chìm trong ký ức, trong ổ nhỏ cách đầu giường bé mèo vẫn còn nhỏ, nó dậy từ sớm, không ngừng kêu meo meo.
Bạch Tĩnh An ôm bé mèo, dịu dàng vuốt ve nó, trong lòng thầm nghĩ tại sao bé mèo này lại dính người như vậy, trong vòng tay cậu nó cứ gáy khò khò.
Chiều nay cậu phải đến trường, Bạch Tĩnh An ôm bé mèo trong tay không biết đang suy nghĩ điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-huong-duong-cua-anh/1153537/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.