Nằm viện vài ngày, Bạch Tĩnh An không thể kiên trì nữa, bởi vì cậu không thể làm được gì, cậu còn phải hoàn thanh bản vẽ và bài vở dang dở những ngày qua.
Nhiễm Mộ Húc cảm thấy bất lực, người kia quả nhiên không sao, bệnh án mà bạn anh đưa tới cũng đã ghi rõ, thể chất yếu nên chỉ có thể từ từ điều dưỡng, vì thế anh nhanh chóng lái xe đưa cậu đến trường.
Bạch Tĩnh An vừa mở cửa định xuống xe thì tay cậu bị ai đó túm chặt, cậu quay đầu lại nhìn đối phương: "Sao vậy anh?"
Nhiễm Mộ Húc chăm chú nhìn người đối diện, nghiêm túc nói: "Có chuyện gì thì phải gọi cho anh. Mỗi ngày anh đều sẽ mang đến ít đồ ăn và đồ uống dinh dưỡng cho em, em đừng từ chối, sức khỏe của em không tốt, bé cưng nghe lời anh."
Bạch Tĩnh An cảm thấy mình không thể từ chối, người kia vẫn luôn đối xử tốt với cậu, hơn nữa trong bệnh viện chăm sóc cho cậu rất chu đáo, vì vậy cậu gật đầu đồng ý: "Vâng, anh đi đường nhớ cẩn thận."
Cậu vẫy vẫy tay rồi rời đi, Nhiễm Mộ Húc thở dài nhìn cục cưng của mình rời đi, trong lòng lại đang nghĩ có phải cục cưng thích mình thêm một chút rồi không, sau đó anh nhanh chóng đến công ty.
Mấy ngày nay việc ở công ty đều giao phó cho Ninh Dung Hứa, người kia chắc sẽ lải nhải không ngớt, anh day day thái dương rồi bước vào phòng làm việc.
Quả nhiên đối phương thấy anh trở lại, thản nhiên cười nói: "Người bận rộn đã quay về rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-huong-duong-cua-anh/1153522/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.