Nụ hôn kết thúc, Bạch Tĩnh An giẫm lên chân anh, tức giận đùng đùng rời đi, còn anh đi chuẩn bị bữa sáng với vẻ mặt vô cùng ngọt ngào.
Sau khi ăn xong Bạch Tĩnh An nói muốn quay về, vẻ mặt của anh có chút mất mát, nói: "Được rồi, để anh đưa em về."
Bạch Tĩnh An nhìn đối phương có tí không đành lòng, chậm rãi nói: "Hôm nay là ngày em tròn 18 tuổi, em phải về nhà cùng ba mẹ tổ chức sinh nhật."
Lần đầu tiên Nhiễm Mộ Húc lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng muốn chết quách cho xong, thầm nghĩ: "Tại sao mình lại không biết chuyện này, mình đang làm cái quái gì vậy, muốn bóp chết chính mình luôn cho rồi, làm sao bây giờ."
Vì vậy anh nhẹ nhàng nói: "Chờ một chút." Sau đó, từ trong tủ quần áo phòng ngủ, anh lấy ra một chiếc hộp, trong đó có một chiếc vòng tay mà mẹ anh đã để lại cho anh, bà dặn phải tặng chiếc vòng này cho người anh yêu. Anh đưa nó cho Bạch Tĩnh An, nói: "Cục cưng, thành niên vui vẻ nhé, sau này mỗi dịp sinh nhật anh đều trải qua cùng em."
Bạch Tĩnh An lắc đầu từ chối, mối quan hệ của họ vẫn chưa đến mức đó.
Nhiễm Mộ Húc nhìn cậu, nắm tay cậu nói: "Người khác tặng quà cho em thì em nhận còn anh tặng quà cho em thì em lại từ chối. Ở một góc độ khác nếu anh không theo đuổi em thì chúng ta là bạn bè bình thường mà." Sau đó anh đeo chiếc vòng tay vào tay cậu.
Bạch Tĩnh An định tháo nó ra nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-huong-duong-cua-anh/1153519/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.