Sáng hôm sau, Bạch Tĩnh An bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, mơ màng cầm điện thoại lên, nhẹ giọng nói: "Dạ ~" Giọng nữ đầu dây bên kia nhẹ nhàng nói: "Ngày mai là cuối tuần, bé cưng à, ngày mai bố mẹ sẽ lái xe đến đón con nhé!"
Cậu lúc này mới phản ứng lại, mình sắp đến tuổi trưởng thành nên trong lòng có chút vui mừng. Vì vậy ngoan ngoãn nói: "Vâng ạ, tối nay con mời bạn cùng phòng đi ăn cơm, ngày mai con sẽ tự mình trở về, ba mẹ không cần đến đón con đâu ạ."
Sau đó cậu cúp máy, chuẩn bị chạy bộ trước khi lên lớp. Ra khỏi cửa, cậu vô tình nhìn thấy một người trên sân thể dục.
Người kia đi tới, chào hỏi: "Tĩnh An, cậu cũng tới đây chạy bộ sao?"
Bạch Tĩnh An gật đầu, "Đúng vậy, không ngờ cậu cũng thích thể thao."
Từ Vĩ xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Thật ra mình không thích là bởi vì cậu thích."
Nhưng Bạch Tĩnh An không nghe thấy đối phương nói, cho rằng đối phương ngại ngùng, vì thế nhìn hắn nói, "Chúng ta cùng nhau chạy đi, lát nữa còn phải lên lớp."
Bọn họ chạy nửa tiếng đồng hồ sau đó cùng nhau đến nhà ăn dùng bữa sáng, trên đường đi đều rất yên tĩnh không nói chuyện, Bạch Tĩnh An đang nghĩ có nên mời đối phương hay không, hai người tính ra thì cũng không quá quen, nhưng người kia từng giúp cậu giải vây, suy nghĩ một chút, cậu không phải là người không biết lễ nghĩ như vậy, một bữa cơm cũng không tính là gì.
Nghĩ vậy cậu nói: "Hôm nay tớ mời bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-huong-duong-cua-anh/1153517/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.