Đã hai tháng trôi qua kể từ ngày đặt chân vào cánh cổng trường đại học, mỗi ngày ngoài việc lên lớp, Bạch Tĩnh An còn đến thư viện để ôn bài hoặc chơi bóng rổ. Lúc mới bắt đầu đi học, giáo viên rất kinh ngạc khi nhìn thấy cậu nên cậu bị điểm danh bất cứ lúc nào, mới đầu cậu cảm thấy có chút không quen nhưng làm mãi thành quen.
Vì vậy giáo viên rất thích và ấn tượng về cậu, chuông tan học vang lên, cậu và bạn cùng phòng đang chuẩn bị đến nhà ăn dùng bữa thì điện thoại di động của cậu không ngừng rung lên, là tin nhắn đến: "Bạch Tĩnh An sau khi tan học đến văn phòng một chuyến. Cậu cất điện thoại, sau đó nói với người bạn đi cùng rằng cậu không thể đi ăn cùng được, bạn cùng phòng cũng quá quen với việc này.
Sau đó, Bạch Tĩnh An đi đến văn phòng của giáo viên và gõ cửa.
"Mời vào." Một giọng nữ mang vẻ trí thức vang lên, người phụ nữ cao gầy mặc váy trắng, trang điểm tinh tế nhìn cậu, "Tới đây, hôm nay cô tìm trò bởi là vì hai tháng tới sẽ có một cuộc triển lãm nghệ thuật, cô hy vọng trò có thể tham gia và tạo ra một tác phẩm mỹ thuật hoàn hảo."
Bạch Tĩnh An nghiêm túc nghe, từ nhỏ cậu đã có sở thích vẽ tranh, cậu tham gia nhiều cuộc thi về mỹ thuật cấp thành phố và luôn đặt được nhiều thành tích tương đối tốt, triển lãm này được xem như một thử thách đối với cậu nên cậu cũng muốn thử sức.
Con người luôn luôn bị thu hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-huong-duong-cua-anh/1153514/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.