Nhờ ơn Giang Cẩn Châu, Thẩm Tô Khê không ngủ được, cứ thế mở to mắt cho tới sáng. Trên chăn bông còn hai dấu cắn rõ ràng.
Trong đầu cô chỉ toàn là hình ảnh đêm qua.
Cô đã quên mất mình trở về chung cư thế nào, chỉ nhớ trái tim trong lồng ngực đập rộn vang hơn cả tiếng bước chân của hai người.
Thình thịch, thình thịch.
Từng chút rồi từng chút, không ngừng.
Lâng lâng xao động đến khi thang máy "đinh" một tiếng, giữa hành lang chật hẹp, cơn gió lạnh lẽo xào xạc, hơi nóng trong người mới tan một nửa.
Thẩm Tô Khê hậu tri hậu giác ý thức được, có phải cô quá buông thả hay không?
Hay là lát nữa mời anh ấy uống cốc trà, sau đó khéo léo mời anh ấy về?
Thẩm Tô Khê chầm chậm ấn mã khóa, ngay lúc cô đang phỉ nhổ "Sao mình lại háo sắc thế này" trong đầu, cô chợt nghe thấy giọng nói từ đằng sau.
"Tô Khê, nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon."
"?"
Cô đứng thẳng người dậy, xoay đầu lại, nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Giang Cẩn Châu.
Từ từ, cô vừa nghe cái gì ấy nhỉ?
Ngủ ngon?
"??"
"???"
"Mày nói thử coi, rốt cuộc ảnh bị gì vậy? Rõ ràng tao đã--"
Nói được một nửa, Thẩm Tô Khê dừng lại, sao trông cô có vẻ đói khát nam sắc thế này.
Cô đói khát lắm sao?
Sao có thể! Cô chỉ bị bộ dạng "hoa tươi trước mặt nhưng lại để héo" của Giang Cẩn Châu chọc tức thôi.
Thế nên, sau khi Tần Mật "Hả" một tiếng, cô kiềm cơn nghẹn nơi cổ họng lại, đổi cách nói khác:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-kieu-ngao/1045101/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.