Sắc mặt của Giang Cẩn Châu trong góc tối có vẻ không đẹp lắm.
Thẩm Tô Khê ôm hi vọng, biết đâu cô nhìn lầm.
Nhưng có lừa người dối mình đến mức nào, cô cũng không cách nào đổi mặt con chó đầu đàn của cô bằng con nào khác được.
Lúc này, cô đột nhiên nghĩ tới bóng lưng quen thuộc trước cửa quán bar ban nãy.
Lúc ấy nên xông lên thì hơn, nếu đúng thật là anh thì còn có thể túm đầu cắn ngược lại một phen.
Bây giờ thì hay rồi, người bị ''bắt gian tại trận'' biến thành cô.
Nghĩ vậy, Thẩm Tô Khê hận không thể tát một cái lên gương mặt xinh đẹp tuyệt vời quốc sắc thiên hương cùng với bộ não thông minh siêu phàm chỉ kém Einstein mấy chục IQ của mình.
Ánh mắt kia thâm trầm nặng nề, nhìn tới mức Thẩm Tô Khê hãi hùng khiếp vía, cô lùi lại mấy bước, bàn chân giẫm phải gì đó.
''Đm!''
Quán bar đông người, đụng phải nhau cũng là chuyện thường tình. Thẩm Tô Khê không quay đầu lại, chỉ nghe thấy giọng vừa mắng chửi là nữ.
Đối phương tiếp tục ''đm'' té tát, đạp trả cô một cước: ''Mày đéo có mắt hả?''
Thẩm Tô Khê vốn dĩ không thoải mái lắm, nhưng cô cũng định xin lỗi, nào ngờ chưa kịp mở miệng đã bị đạp.
Lảo đảo vài bước, Thẩm Tô Khê mới định thần lại.
Theo bản năng đáp trả--
''Đm đm cái con mẹ mày!''
Người phụ nữ kia có lẽ không ngờ cô hung hăng như vậy, ngây ngốc ngã ngồi một lúc mới phản ứng lại, rống lên chửi rủa.
Tầng trên tầng dưới cách nhau chỉ vài chục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-kieu-ngao/1045091/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.