Vạn Luân Thành càng hôn càng hăng say, bàn tay cũng luồn sâu vào trong áo của cô xoa nắn trên dưới gò thịt mịn màng trước ngực và bờ mông căng tròn nở nang.
 
“Sao em hư vậy hả?”
 
Hơi thở trầm dục quẩn quanh nơi chóp mũi của Doãn Doanh, khi anh nói chuyện, đôi môi lành lạnh đó lại không ngừng chạm vào làn da cô.
 
“Đồ lót cái gì cũng không mặc, là muốn câu dẫn ai đây?”
 
“Hửm?” Vạn Luân Thành trêu chọc hỏi một tiếng, bờ môi lại hôn miết lấy từng tấc da thịt của cô, tại khoảng giữa trước ngực, anh hít sâu một hơi tận hưởng mùi hương dịu ngọt của cô gái, bàn tay cũng chẳng nhàn rỗi vân vê đầu vú hồng hào.
 
“Doanh Doanh, em ướt rồi.”
 
“Ưm…”
 
Doãn Doanh hơi ưỡn ngực đón nhận khoái cảm, ánh mắt cô phiếm hồng, giọng nói dính nị ngọt ngào hé mở mà phản bác: “Ở- ở nhà… nên… a… nên tôi không mặc đồ lót… Không phải quyến rũ ai hết, tôi không có…”
 
Toàn thân Doãn Doanh đều bị Vạn Luân Thành cẩn thận vuốt ve lên xuống. Nghe thấy câu trả lời của cô, người đàn ông nọ hơi cười, vừa hỏi vừa cúi đầu gặm lấy đóa hoa nhỏ đang căng cứng vì bị kích thích kia.
 
“Không quyến rũ ai sao? Nhưng lỡ có người tới nhà thì sao hửm?”
 
“Không có… không có mà…”
 
Doãn Doanh bị kích thích đến rên rỉ, miệng chối bay chối biến, đương nhiên không nhớ nổi ba hôm trước có người xông vào nhà cô! Cũng may mắn hôm đó Doãn Doanh đi siêu thị về quần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479648/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.