“Coi như tôi xin mợ, mợ có thể nào lựa lời mà nói lại với cậu tôi… Buông tha cho tôi lần này được không?”
Chung Sở Hòa cảm thấy thật mất mặt, tuy nhiên trong tình cảnh này y không còn sự lựa chọn nào khác nữa.
“Anh nói cái gì cơ?”
Thanh âm Doãn Doanh có chút run run vì hoảng sợ.
“Mợ ba… tôi cầu xin mợ.” Chung Sở Hòa lập lại một lần nữa.
Mà lần này càng khiến cho Doãn Doanh cảm thấy khó tin.
Hai tai Doãn Doanh lùng bùng không nghe rõ, cô bất mãn nhìn người đàn ông đê tiện ở ngay trước mặt mình, cũng không nghĩ anh ta dám thốt lên gọi cô một tiếng “mợ ba” trơ trẽn đến vậy.
Vì tiền sao? Có phải lại là vì tiền mà cái gì cũng dám làm…
Giống như việc khi đó đến với cô cũng vì tiền thừa hưởng đó, cho dù rõ ràng anh ta và Hà Thương dan díu bên nhau, cũng giấu giếm để cô ở bên cạnh vô tình trở thành một kẻ thứ ba.
Doãn Doanh trước giờ chưa từng cho rằng cái khái niệm “ai không được yêu mới chính là kẻ thứ ba”, thế nhưng ngay tại khoảnh khắc Hà Thương tới rồi đưa cho cô tờ giấy xét nghiệm thai đó Doãn Doanh đã nghĩ… cô vậy mà lại vô tình trở thành kẻ thứ ba trong chuyện tình của bọn họ.
Khốn nạn thật!
“Chung Sở Hòa, anh cút ra ngoài ngay cho tôi!”
Doãn Doanh cảm thấy mệt mỏi không muốn nghe thêm nữa, tay cô đang run lên bần bật lại cố gắng kìm chế lại tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479645/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.