“Chung Sở Hòa… anh biết tôi đang mang thai mà đúng không…?”
Hà Thương không nghe ra được giọng nói của mình nữa, hai tai cô ù đi, cổ họng khô khốc khó khăn bật thốt từng lời bi thương.
Cô biết Chung Sở Hòa biết chuyện cô mang thai, vậy nên lời anh ta nói khi nãy chính là cố tình muốn dồn cô vào thế khó. Tuyệt tình tới mức này… cũng không nghĩ cho cốt nhục của anh ta.
Thấy Hà Thương nhìn mình bằng ánh mắt bi ai lẫn phẫn nộ, Chung Sở Hòa vẫn dửng dưng như không.
“Tôi đương nhiên biết là cô mang thai rồi, Hà Thương.”
“Mang thai đứa con của tôi đúng không?” Chung Sở Hòa cười lạnh một tiếng, lại hướng về phía bartender ra hiệu lấy thêm ly rượu khác tới, “Cô uống đi, uống hết 10 ly, tôi liền về cùng cô.”
Chung Sở Hòa tàn tệ tới mức này rồi, lúc này y chẳng còn tha thiết gì nữa cả, càng thêm chán ghét Hà Thương lẫn đứa con mà cô ta đang mang trong bụng.
Hà Thương cảm thấy rất khó chấp nhận mà nhìn Chung Sở Hòa, rõ ràng cô biết y trước giờ chưa từng thật tâm thật lòng gì với mình, và cô lúc trước cũng như vậy, đến với người đàn ông này chỉ vì tiền bạc và tình dục mà thôi.
Nhưng lúc này cô đã lỡ động tâm, mà người đàn ông kia thì đối xử với cô tồi tệ như vậy, Hà Thương thật không cam lòng…
“Anh nỡ đối xử với mẹ con tôi như thế sao?”
Chung Sở Hòa nhấp một ngụm rượu, thản nhiên mà đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479630/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.