Sau trận kích tình đêm qua Doãn Doanh bị người đàn ông nọ làm đến mềm chân, rên rỉ khóc lóc đến khàn cả cổ họng, cuối cùng nức nở một trận làm nũng với Vạn Luân Thành, mãi rất lâu sau anh ta mới chịu buông tha cho cô.
Vừa thả ra một chút là Doãn Doanh liền ngủ say như chết, mặc cho cơ thể khi ấy dính đầy dịch trắng vương vãi khắp người.
Cô mất dần đi ý thức rồi chìm vào trong giấc ngủ khi nào không hay, cũng không nhớ rõ sau trận chiến ở sofa xong người nọ còn bế cô lên đi tới địa điểm nào để mà tiếp tục hành sự nữa.
Chỉ nhớ trong lúc mơ màng, nửa thân dưới tê dại vẫn liên tục được đưa đẩy giao hợp, huyệt thịt bên trong phấn nộn bị kéo căng ra để thỏa mãn tính khí của người đàn ông kia, Doãn Doanh mếu khóc vì quá sức, cô rướn người lên hôn hôn vào chiếc cằm của Vạn Luân Thành hòng lấy lòng, năn nỉ anh ta mau dừng lại.
“Vạn… Vạn Luân Thành… tôi không chịu nổi nữa… ưm… tha, tha cho tôi được không?”
Thế nhưng càng như thế, anh ta càng hưng phấn thì phải?
Doãn Doanh không nhớ nổi rốt cuộc mình đã nói câu này suốt bao nhiêu lần trong đêm hôm qua nữa, nhưng lần nào cứ mở miệng xin tha, người đàn ông kia lại càng đỉnh sâu dị vật vào bên trong cơ thể của cô hơn.
Doãn Doanh rướn người ôm lấy bả vai Vạn Luân Thành mà nức nở. Lúc bấy giờ cơ thể vô lực không có cách nào chống đỡ được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479616/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.