Hai tay Doãn Doanh tạm thời được thả tự do, cô liền dùng nó bịt chặt miệng mình. Thế nhưng dù cho đã cố gắng hết sức, tiếng rên đầy kỳ quặc vẫn vang vọng khắp phòng, thật khiến cô xấu hổ không biết phải làm sao.
Vạn Luân Thành càng mút mát càng cảm thấy si mê không dừng được, ngón tay anh cũng không rảnh rỗi đưa sâu vào trong huyệt động tách rộng nơi mềm ướt kia ra.
Lôi chất dịch trắng ra bên ngoài theo động tác đưa đẩy của ngón tay, kích thích vách thịt mềm mại của Doãn Doanh khiến cô cong người run bần bật.
“Ưm… đừng- đừng mà…”
Đầu ngón chân cũng co quắp lại theo từng đợt khoái cảm đến điên đầu. Trên người cô như có hàng ngàn hàng vạn con kiến nhỏ đang bu lại thưởng thức kẹo ngọt, khiến cô ngứa ngáy đến không khống chế được mà dãy dụa.
“Đừng che đậy giọng nói của em… cún con, ngoan nào, tôi muốn nghe lắm. Em rên cho tôi nghe được không? Hửm?”
Vạn Luân Thành biết điểm yếu của Doãn Doanh, anh vừa thấp giọng dỗ dành cô nghe lời, bên dưới lại không ngừng đâm sâu ngón tay thon dài vào huyệt nhỏ, miệng lưỡi thì kích thích cắn nhẹ vào viên trân châu khiến cô không chịu được nữa mà bắn nước.
“A… ưm… đừng, đừng liếm…”
“Vạn… Vạn Luân Thành… không, ưm… tôi không chịu được…”
“Tôi… tôi sắp… ưm!”
Doãn Doanh khóc nấc, dưới kích thích dồn dập liên tục như vậy, một người đã lâu rồi không nếm trải mùi vị tình dục nhanh chóng mà bắn nước tung tóe.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479614/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.