Mệt mỏi thở dài, Doãn Doanh cũng thôi không để tâm tới anh nữa.
Cô đánh răng rửa mặt cho tỉnh táo, lúc xong xuôi mọi việc người nọ còn cẩn thận vạch cổ áo ra xem thử một vòng. Tuy nhiên không cởi hết ra thì rất khó để nhìn thấy bên trong, cô lại tự mình lột sạch quần áo.
Nhìn trong gương làn da trắng muốt của Doãn Doanh không có dấu hiệu ái muội nào để lại cả… lúc bấy giờ cô mới có thể nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Quần áo dù sao cũng đã cởi, Doãn Doanh tiện thể tắm rửa gội đầu cho sạch sẽ. Bình thường cô rất ít khi gội đầu vào sáng sớm như thế, nhưng mấy nay trời nổi giông bão, thời tiết lạnh khiến cô cũng ngại đụng phải nước.
Doãn Doanh bước chậm vào buồng tắm đứng, vừa mới mở nước xối sạch một cái mà cơ thể đã không ngừng phát run.
Làn da trắng ngay tức thì rộp lên một mảng da sần sùi, Doãn Doanh rùng mình, đột nhiên nghĩ tới đầu mình cũng hơn hai ngày rồi chưa gội, nhớ tới Vạn Luân Thành khi nãy còn nằm ôm sát cô như vậy… cằm anh ta còn đặt lên đỉnh đầu của cô.
Gương mặt Doãn Doanh ngay lập tức biến sắc, cô nuốt khan một ngụm bắt đầu hoài nghi không biết Vạn Luân Thành khi ấy… có nghe thấy mùi gì kỳ lạ rồi không?
“…”
Doãn Doanh đứng trong phòng tắm tự mình chết lặng, cô không ngừng cầu mong người đàn ông kia bị ngạt mũi hoặc mất thính giác luôn rồi đi!
Chết mất thôi, thật mất mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479608/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.