Anh vén mép môi của cô sang một bên rồi đỡ tính khí chen vào, vì sợ Doãn Doanh đau, người đàn ông nọ vỗ vỗ mông cô trấn an.
“Đừng cắn môi.”
“… Tôi cho em cắn, em cắn tôi đi này.”
Vạn Luân Thành cúi thấp người xuống ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của cô gái nhỏ.
Doãn Doanh vì sợ hãi mà choàng tay ôm chầm lấy anh.
Giây phút căng hung khí thô to kia đẩy vào bên trong huyệt động, vách thịt mềm bị vật lạ xâm nhập mà hoàn toàn mở rộng ra.
“A… Đau!”
Doãn Doanh khóc lóc há miệng cắn lên bả vai người đàn ông nọ. Vạn Luân Thành bị cắn chỉ hơi nhíu mày khó chịu, tuy nhiên hiện tại người anh em của anh bên dưới càng khó chịu hơn gấp bội.
“Cún con, ngoan, thả lỏng… thả lỏng chút nào.”
“Ư… ưm…”
“Mẹ kiếp, bé cưng, em kẹp tôi đến gãy mất.” Vạn Luân Thành cười khổ.
Trụ thịt mập mạp trong huyệt động ấm nóng đang chảy nước dầm dề đứng yên không cử động, Vạn Luân Thành chậm rãi chờ đợi Doãn Doanh thích ứng với kích thước của anh.
Mà cô hiện tại chỉ có thể khóc, thân dưới nữ tính vừa đau vừa tê dại, cảm giác cọ xát càng lúc càng ăn mòn lấy lý trí của cô.
Quy đầu cực lớn đang đâm sâu vào bên trong khiến cô thấy khó chịu, Doãn Doanh ngửa cổ thở dốc, lại nghe Vạn Luân Thành bên cạnh an ủi động viên.
“Thả lòng, ngoan, nhìn tôi nào.”
“Hít thở sâu một chút.”
Vạn Luân Thành đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479606/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.