Vạn Luân Thành có chút vui vẻ cười một tiếng, thấy Doãn Doanh cúi thấp đầu tiếp tục rót rượu cho anh. Lần này Vạn Luân Thành không uống nữa, khóe môi mỏng của anh hơi cong cong ý cười không nhìn rõ ý tứ.
“Muốn chuốc say tôi hay sao?”
Nghe Vạn Luân Thành chất vấn, Doãn Doanh to tròn ánh mắt hướng về phía anh, tay chân cô luống cuống khua tay mà giải thích: “Không- không phải đâu…”
Nhưng lúc này Luân Thành cũng không buồn nghe cô rối rít, dù sao anh cũng chỉ là trêu ghẹo cô thôi mà, có cần phải ngốc nghếch đáng thương đến thế hay không.
Ngón tay thon dài tinh tế kia của người đàn ông đưa tới hơi niết nhẹ thành ly một chút, anh đẩy ly rượu về phía cô. Trong đầu nảy sinh dã ý, một mệnh lệnh cứ thế được đặt xuống:
“Uống cạn đi.”
Doãn Doanh sững người: “…”
Đối với mệnh lệnh trực tiếp này Doãn Doanh không biết phải làm sao mà từ chối.
Gái tiếp thị thường xuyên phải tiếp rượu bồi khách, những chuyện này thật sự khó lòng mà từ chối cho được. Thêm cả Doãn Doanh cũng chỉ vừa mới làm công việc này chưa tới một tuần, kinh nghiệm của cô không có, chỉ sợ nói ra mấy lời khiến người đàn ông nọ phật lòng, anh ta sinh ý thì cô cũng xem như tiêu đời.
Vả lại... Doãn Doanh không muốn làm mất lòng vị khách nhân này chút nào, dù sao cô đến đây cũng là vì muốn lấy lòng anh ta… hy vọng anh ta để ý đến cô một chút, tương lai sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479602/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.