Doãn Doanh cố gắng chịu đựng cơn khó chịu trong lòng mình, suốt cả quá trình dài này, gương mặt của cô thật khó để mà hình dung ra được.
Doãn Doanh vẫn ngồi ở trên ghế đó, ánh mắt cô thơ thẩn vô hồn nhìn vào tờ siêu âm thai kia.
Những câu nói cay nghiệt của Hà Thương khi ấy cứ liên tục lặp đi lặp lại không ngừng ở trong tâm trí Doãn Doanh, nó khiến cô khó chịu, khiến cô chán ghét. Thế nhưng không hiểu vì sao cô lại không thể ngừng nghĩ về nó.
“Cô nên sớm ngày rời khỏi Chung Sở Hòa đi. Anh ấy không yêu cô, cô phải biết điều một chút đi chứ.”
“Từ sớm đã biết việc chúng tôi ở bên nhau sao? Ha… đúng là một kẻ mặt dày mà. Rõ ràng cô sớm biết anh ấy từ lâu đã không còn yêu cô, vậy mà cô còn cố tình đeo bám anh ấy không buông.”
“Cô Doãn à, cô thật đáng thương. Thật đúng là một kẻ đáng thương mà.”
Khi đó, tiếng cười của Hà Thương rất lớn, cô ta ngạo nghễ nhìn Doãn Doanh, trêu chọc cô vì sao quá ngu ngốc không biết tự lượng sức mình.
“Doãn Doanh, cô biết vì sao mà Chung Sở Hòa ngỏ ý muốn cưới cô không?”
Doãn Doanh lúc ấy không nói được một câu nào, cô chỉ đứng chết trân một chỗ nhìn Hà Thương đang không ngừng đắc ý tiến tới chỗ cô. Cô ta kề sát gương mặt diễm lệ vào tai Doãn Doanh, lời nói sắc bén hệt như dao găm, giống như muốn găm sâu vào lòng Doãn Doanh, khiến cô đau đớn tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479590/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.