“Vạn Luân Thành, anh trả lời tôi, anh rốt cuộc muốn cái gì chứ!”
Thanh âm của Doãn Doanh nghe rõ sự vụn vỡ, dường như lúc này trái tim của cô cũng đang tan nát ra thành từng mảnh một. Cô thống khổ giương ánh mắt đau thương nhìn Vạn Luân Thành, cơ hồ không thể hô hấp nổi nữa, sắp nghẹn chết ở trong chiếc xe này rồi.
Vạn Luân Thành không trả lời cô, Doãn Doanh càng như phát điên.
Cơn giận bộc phát khiến gương mặt cô đỏ bừng, quăng xấp tài liệu kia vào người Vạn Luân Thành, Doãn Doanh đầu muốn mở cửa vội đi.
Thế nhưng cái nắm tay của Vạn Luân Thành lúc này đã ngăn chặn ý định của cô lại, anh níu kéo Doãn Doanh không cho cô rời khỏi, thấp giọng nói với cô.
“Tôi hiểu hiện tại tâm trạng của em không tốt. Nhưng tôi cũng chỉ là đang muốn giúp em.”
“Giúp tôi…?” cô hơi cao giọng hỏi lại.
Doãn Doanh không hiểu nổi Vạn Luân Thành nói muốn giúp cô là muốn giúp cái gì. Cô bắt đầu chất vấn:
“Không phải bình thường anh căm ghét tôi lắm sao? Hận tôi khi đó phản bội anh, hãm hại Vạn Thành. Anh thì muốn giúp tôi cái gì chứ? Còn không phải là muốn nhìn thấy tôi khổ sở đau đớn thì anh mới hài lòng!”
Giống như cơn giận này đã tích tụ rất lâu rồi mới được phát ra vậy, cô đem hết bao nhiêu nỗi uất ức của những ngày vừa qua ra mà kể than.
“Từ lúc gặp anh tới giờ tôi không có ngày nào được yên ổn. Bị anh uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479580/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.