Từng lời nói kia giống như một con dao bén nhọn gỉ sắt đang liên hồi đâm tới khiến trái tim của Doãn Doanh đau đớn rỉ máu không ngừng.
Cô mất hết sức lực chỉ có thể tuyệt vọng nhắm mắt mà chịu đựng.
Bàn tay ấy giống như ma quỷ đang cố gắng hết sức ghì chặt lấy cô, đem cô ném xuống mười tám tầng địa ngục sâu hoắm, muốn chôn cô dưới đó, mãi mãi cũng không thể trở về.
Hồn cô phiêu lãng tựa như sắp tách khỏi khối cơ thể nặng nề này vậy, chu du ở một miền xa xôi nào đó.
Và rồi sau lưng đột nhiên xuất hiện một cái hố đen to lớn, lực hút cực mạnh đang không ngừng hút lấy cơ thể yếu đuối của cô kéo vào bên trong. Doãn Doanh lúc bấy giờ mới khiếp sợ ra sức giãy giụa, nhưng rồi cả cô và Vạn Luân Thành cùng đồng thời bị kéo vào trong đó, giống như muốn chôn chung một chỗ với nhau vậy.
Cơ thể đột nhiên co giật một hồi rồi choàng tỉnh từ giấc mộng – Doãn Doanh giật mình tỉnh dậy.
“Hộc… hộc…”
Cô gái nhỏ hoảng hốt ngồi bật dậy trên giường ôm ngực thở dốc.
Lúc này bên ngoài mặt trời đã lên cao, vì là mùa đông nên ánh nắng chỉ nhàn nhạt phớt qua kẽ lá, len lỏi vào trước thềm nhà.
Doãn Doanh thất thần ngồi một hồi, ánh mắt cô như rơi vào trong một khoảng không vô định nào đó. Từ sau khi tỉnh giấc tới giờ, Doãn Doanh cứ thất thần mãi không thôi, cả người vô lực trống rỗng, làm cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479569/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.