Thân thể rã rời mệt mỏi nằm vật ra trên giường tựa như một khối thịt chết, đến cả đầu ngón tay cũng ê ẩm không thể nhấc lên được.
 
Doãn Doanh tỉnh lại giữa một mảng bóng đêm quỷ dị đầy tăm tối.
 
Lúc này cô bất lực nằm ở trên giường, sự ẩm ướt đầy nóng bức của căn phòng khiến cô cảm thấy choáng ngợp.
 
Đầu Doãn Doanh tê dại đau nhói không chịu nổi, cả người như mất hết sức lực, hiện tại chỉ có thể thoi thóp thở mấy hơi thật mỏng manh.
 
Cô cố mở thật to mắt ra nhìn toàn cảnh xung quanh mình, thế nhưng lại phát hiện trước mắt cô bây giờ chỉ toàn là một màu đen không nhìn thấy chút ánh sáng.
 
Xung quanh không có tiếng động càng làm cô hoảng sợ, lúc này Doãn Doanh bắt đầu giãy giụa, tiếng lách cách của dây xích va đập vào nhau vang lên từng tiếng nặng nề trực tiếp đả kích tâm lý của cô.
 
“…” Doãn Doanh điếng người sợ chết khiếp, cô lắp bắp tự hỏi: “Đây… là đâu?”
 
Ký ức đáng sợ của ba năm trước đột ngột ùa về khiến Doãn Doanh có chút kích động.
 
Cái hầm nhỏ đó… tối đen, ẩm ướt và đầy đáng sợ…
 
Giống như một cái miệng lớn đang há ra đầy mùi hôi tanh đang chờ cô từng bước, từng bước đi vào.
 
Doãn Doanh không muốn vào đó, cô hoàn toàn không muốn, thế nhưng lại bị người đàn ông kia dùng mọi cách kéo cô vào cho bằng được.
 
Thần trí điên đảo khiến Doãn Doanh kinh hoảng ôm đầu, cô thấy trái tim mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479567/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.