Doãn Doanh cũng không rõ rốt cuộc mình đã thất thần về nhà như thế nào nữa. Đến tận lúc đóng chặt cửa nhà lại rồi cô mới không thể chống đỡ được mà buông bỏ hết tất cả phòng bị, quỳ rạp xuống đất thở hổn hển mấy hơi.
Những lời Vạn Luân Thành nói lúc nãy đến tận bây giờ mà cô vẫn còn nhớ như in trong đầu…
Ngủ với anh ta một đêm ư?
Hoang đường…
Chuyện kinh thiên động địa đến vậy, trời đất không thể dung tha như thế mà anh ta có thể dễ dàng nói ra bằng lời cho được!
Với vẻ mặt thản nhiên cao ngạo cùng với sự ngang tàn bá đạo trong ánh mắt đó, như thể anh ta đã nắm chắc được phần thắng, và cô sẽ thất bại thảm hại, không còn đường để đàm phán cùng anh ta mà chỉ có thể khoanh tay chịu chết!
Doãn Doanh thực sự ghét điệu bộ cao cao tại thượng đó của Vạn Luân Thành! Anh ta rốt cuộc còn có nhân tính hay không?
Ra sức chèn ép còn muốn cưỡng đoạt bạn gái của cháu trai mình… Vạn Luân Thành anh ta đến cùng là đang suy tính điều gì thế?
Cho dù anh ta có ghét cô, có căm hận cô tới tận xương tủy, thì dù sao đó cũng là chuyện giữa cô và Vạn Luân Thành, anh ta trừng phạt cô như thế nào cũng được.
Nhưng Chung Sở Hòa là cháu ruột của anh ta, anh ta sao có thể đối xử với anh ấy như vậy?
Năm lần bảy lượt ở sau lưng anh ấy giở trò đồi bại với bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479557/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.