Đêm đến Doãn Doanh ngủ không được, cô cứ liên tục lăn qua lăn lại trên giường mà không có cách nào chợp mắt.
Rõ ràng cả một ngày ngồi máy bay mệt mỏi từ thành phố A di chuyển đến thành phố S, vốn nghĩ sẽ phải ngủ thật ngon, nào ngờ Doãn Doanh lại mất ngủ, hiện tại cả người cô mỏi mệt đau nhức, tâm trạng cũng thấp thỏm không yên.
Cuối cùng đành phải bật dậy trên giường, cô gái nọ rón rén rời khỏi phòng muốn ra ngoài tìm nước uống.
Cũng tại lão già chết tiệt Vạn Luân Thành đó… gặp phải anh ta cũng giống như gặp phải ác mộng, khiến Doãn Doanh sợ đến phát khiếp, chỉ muốn mau chóng chuồng đi cho sớm.
Những ngày tháng sau này không biết phải như thế nào đây.
Doãn Doanh mệt mỏi không muốn nghĩ nữa, cuối cùng cô cũng lần mò được vào trong bếp. Bởi vì đêm tới tắt đèn tối mịt, Doãn Doanh theo ánh sáng lập lòe ở ngoài cửa sổ mà miễn cưỡng dò được đường đi.
Cuối cùng cũng mở được tủ lạnh, tùy tiện với lấy một chai nước, ngay lúc Doãn Doanh muốn quay đầu tìm một cái ly để rót nước ra thì liền rơi vào vòng tay quen thuộc của Vạn Luân Thành.
“Ối…” Doãn Doanh khẽ kêu một tiếng.
Giữa đêm hôm khuya khoắt âm thanh của cô rất vang dội, cô sợ hãi bịt chặt miệng mình lại, lại phát hiện phía sau người đàn ông kia đang ôm ghì lấy cô, cằm tựa hõm cổ Doãn Doanh, thanh âm thong thả trêu chọc:
“La lớn như vậy, có phải là muốn Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479535/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.