Trên chiếc xe đỏ chói nổi bật đang lao nhanh trên đường,trong xe không khí im lặng đến quỷ dị.Nó khẽ liếc Minh Vi mấy lần nhưng thấy cô vẫn tập trung lái xe thì lại ngồi im.Cảm nhận được sự thấp thỏm của người ngồi bên cạnh,Minh Vi liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng:
-Cô muốn nói gì thì nói đi
Minh Vi đã mở miệng gợi ý,nó cũng không ngần ngại hỏi thẳng:
-Cô quen Thiên Duy như thế nào?
Câu hỏi của nó không nằm ngoài dự liệu của Minh Vi.Cô khẽ mỉm cười
-Lúc 5 tuổi,anh Duy mang tôi về từ trại trẻ mồ côi
-Hoá ra là thanh mai trúc mã từ nhỏ-Nó khẽ lẩm bẩm
-Anh ấy đối xử với tôi rất tốt...chỉ sau 1 người...
Nhận thấy ánh mắt dò hỏi của Linh Nhi hướng về phía mình,Minh Vi lại tiếp tục:
-Cô bé đó rất đáng yêu,lại thân thiện.Chúng tôi chơi với nhau cũng khá thân.Anh ấy nâng niu cô bé giống như bảo vật vậy
-Vậy cô bé đó đâu rồi?
-Năm cô bé lên 6 tuổi thì bị đưa đi,từ đó chúng tôi không còn gặp lại cô bé nữa.Tôi...đã từng rất thích anh ấy.Nhưng anh ấy chỉ coi tôi như em gái...-Minh Vi nở nụ cười buồn mang theo chút tự giễu
-Vậy tại sao sáng nay...
-Tôi chỉ trêu chọc để xem biểu hiện của cô 1 chút thôi-Minh Vi cắt ngang lời nó
Nó thoáng thấy có chút vui mừng,trong lòng nhẹ nhõm như vừa trút được tảng đá lớn.
Tại 1 căn phòng yên tĩnh nằm ở tầng trên cùng của toà cao ốc,1 người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-nhuom-mau/2719363/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.