Vất vả 1 hồi,cuối cùng nó cũng sắp lên được tới nơi.Nhưng đời không như mơ (-_-!!).Đúng lúc nó định tung cặp chân sếu của mình lên đỉnh bức tường thì...
XOẠC.....
1 âm thanh quỷ dị vang lên trong đêm tối.Giữ nguyên tư thế ban đầu,nó vẫn ngây thơ hỏi Linh Ngọc:
-Tiếng gì vậy nhỉ???
-Đừng để ý nhiều,mau tập trung vào việc đi-Linh Ngọc lên tiếng cảnh cáo
Tống hết suy nghĩ trong đầu vào 1 xó,nó quyết định chuyên tâm vào nhiệm vụ.
Không đúng!
1 làn gió nhẹ bỗng chốc thổi qua làm nó ớn lạnh,da gà nổi lên từng tảng
-LINH NGỌC,TAO RÁCH QUẦN RỒI (T^T) AHÚHÚ
Tiếng hú ai oán mang thập phần bi thương của nó truyền ra 4 phương 8 hướng khiến cho Linh Ngọc nhảy dựng lên
-CÁI GÌ???Mày bình tĩnh,đừng rống lên ở đây có được không hả?
-Làm sao bây giờ,phẩm hạnh bao nhiêu năm gìn giữ của tao oàoà
-Mày có thôi ngay đi không hả?Bây giờ là buổi tối,ở đây chỉ có tao với mày thì bố con nhà thằng nào chạy đến đây mà xem được.Ngậm miệng lại và leo tiếp cho tao!
Nghẹn ngào nuốt nước mắt vào trong,nó tiếp tục leo lên bờ tường rồi bứt xoài ném xuống cho Linh Ngọc.Kể ra thì rách quần cũng có cái lợi của nó,hoạt động thuận tiện hơn nhiều!
-CÓ TRỘM
GÂU...GÂU...GÂU...
-ỐI
BỊCH...
1 tiếng hô kinh thiên động địa bất ngờ vang lên làm nó giật bắn,trượt chân rồi lao thẳg đầu xuống đất,tạo 1 kiểu post hoành tráng trên mặt đường.
Gã chủ nhà với bộ râu quai nón vĩ đại xồng xộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-nhuom-mau/2719360/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.